Editor: Quỷ Quỷ
Lynda đang sửa lại tài liệu, nhìn thấy Trịnh Húc lảo đảo đẩy cửa đi vào.
Cô cau mày buông bút xuống, đứng dậy đỡ anh:”Sao lại uống nhiều rượu như vậy?”
“Phó phòng Lâm là người Đông Bắc…” Trịnh Húc nới cà vạt, khó chịu trả lời.
Nghe Trịnh Húc nói, Lynda xì một tiếng cười rộ lên:”Đáng đời! Đấu rượu với người Đông Bắc, anh làm sao lại được?”
“Anh không dám đấu rượu. Là do đối phương uống được, nên cứ hướng về phía anh nâng chén. Anh nào dám lờ đi rượu mời của quan to chứ? Đành phải uống…” Trịnh Húc đột nhiên đứng dậy chạy vào nhà vệ sinh, khó chịu nôn thốc nôn tháo.
Lynda đau lòng rót chén nước, đưa đến cho anh.
Súc miệng xong, Trịnh Húc kiệt sức ngồi xuống, một chút sức lực cũng không có.
Lynda nâng anh dậy, bất mãn nói:”Hôm nay là đi xã giao thay cho Cố tổng! Đúng là rước phiền phức vào người!”
“Tửu lượng của Cố tổng rất lớn…có lẽ…sẽ không có việc gì…” Trịnh Húc nằm ngửa trên giường, vô cùng choáng váng. Anh khó chịu nhíu chặt mày, nặng nề nhắm mắt.
Lynda thở dài, giúp Trịnh Húc cởi giày, đưa cả người anh nằm ngay ngắn trên giường, để anh gối đầu lên đùi mình, bắt đầu giúp anh mát xa.
Trịnh Húc thoải mái cười cười:”Lynda, có em thật tốt!”
“Lần sau quan có to thế nào cũng không được uống thành như vậy! Làm bản thân mệt mỏi!” Lynda đau lòng quở trách Trịnh Húc.
Trịnh Húc trở mình, cánh tay dài ôm chặt lấy thắt lưng Lynda:”Em cứ như mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238421/chuong-788.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.