Editor: Chi Misaki
Vương Giai Tuệ nói khiến cho Cố Nhiên dở khóc dở cười.
Anh nói không ngừng: "Được, được, được! Anh đền!"
"Hừ!" Vương Giai Tuệ từ trong lỗ mũi hừ một tiếng, "Này còn tạm được!"
"Anh đem thân mình đền cho em thì như thế nào?" Cố Nhiên chớp chớp mắt phóng điện trêu trọc Vương Giai Tuệ.
Vương Giai Tuệ nghe thấy Cố Nhiên nói như vậy, liền xấu hổ đánh về phía anh, dùng sức ôm chặt lấy thắt lưng hữu lực của anh: "Họ Cố kia, anh nói hươu nói vượn cái gì?"
Cố Nhiên không né tránh, ngược lại còn ôm cô vào trong ngực: "Em xem, anh khiến chân em tàn phế, anh dùng cả đời để đền cho em, em mới là người buôn bán có lời!"
"Tôi mới không hiếm lạ! Ai cần thì anh đem cho người ta đi!" Vương Giai Tuệ đỏ mặt đẩy Cố Nhiên ra. Không biết vì cái gì, thời điểm bị anh ôm vào lòng, trái tim của cô lại đập loạn nhịp mất rồi.
Người trong lòng cô không phải là Ninh Hạo sao?
Vì cái gì mà cô lại nảy sinh phản ứng với Cố Nhiên?
"Anh- một người bị người ta tranh giành cướp đoạt, tại sao khi vào tay em lại biến thành hàng ế rồi hả?" Cố Nhiên vuốt cằm, giống như khó hiểu mà suy nghĩ sâu xa.
"Anh nếu là bị người ta tranh giành cướp đoạt, đến bây giờ còn không bị người ta kéo vào nấm mồ hôn nhân sao? Hàng ế phẩm, anh liền thừa nhận đi!" Vương Giai Tuệ cố ý bôi đen Cố Nhiên.
"Được, được, được! Anh đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238368/chuong-816.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.