Editor: Chi Misaki
"Cảm ơn!" Cố Mạc tiếp nhận cây đuốc, thành khẩn nói cảm ơn.
Lúc Trác Liệt chạm vào tay Cố Mạc, liền phát hiện ra ngón tay cậu ta thật lạnh, lúc này anh mới để ý tới trên người cậu ta mặc mỗi một chiếc áo len đơn bạc, áo khoác chính thì đang choàng trên người Tiếu Nhiễm. Anh lập tức cởi áo khoác, đưa cho Cố Mạc.
Cố Mạc không có nhận lấy, mà trả lại cho Trác Liệt: "Em sốt rồi, không thể lại để cho anh cũng sinh bệnh nữa. Anh cõng em xuống núi là được."
Trác Liệt lúc này mới mặc lại áo khoác, cõng Cố Mạc trên lưng, thanh âm trầm trầm nói với Tiếu Bằng Trình: "Dượng, nhanh dẫn bọn họ xuống núi!"
"Lạnh quá." Tiếu Nhiễm tựa vào trong lòng Tiếu Bằng Trình, mơ mơ màng màng nói khẽ.
Tiếu Bằng Trình cẩn thận chạm vào trán Tiếu Nhiễm, thấy lòng bàn tay nóng lát, ông lập tức cởi áo khoác trên người, quấn một vòng quanh người Tiếu Nhiễm: "Tiểu Nhiễm cũng phát sốt rồi!"
A Khố đau lòng thở dài: "Đây là làm sao vậy? Buổi sáng còn tốt lắm mà."
"Bọn cháu gặp được con gấu rừng hung ác, tránh được một kiếp, lại gặp đám người muốn giết bọn cháu. Lúc ngã xuống sườn núi chân của cháu liền bị thương. Tiểu Nhiễm đỡ cháu đi xuống núi, kết quả lại quay về chỗ ban đầu bị đuổi giết. Chúng cháu biết mình không ra được, liền nghĩ muốn đốt lửa cầu cứu. Lúc Tiểu Nhiễm đi nhặt cành củi khô, liền không may tiến vào cạm bẫy của thợ săn, dẫn đến sanh non..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238351/chuong-830.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.