Editor: Xẩm Xẩm
Lynda nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt tái nhợt của Tiếu Nhiễm, chăm sóc nói: “Em coi, cười rộ lên thật đẹp, chị quên mất những thứ nói chuyện thoải mái này.”
“Lynda, cảm ơn!” Tiếu Nhiễm tuy cười trên mặt, nhưng trong mắt lại đau xót đậm đặc tới mức không thể tan được.
Lynda và Tiếu Bằng Trình cùng đỡ cô ngồi lên xe, quay đầu chờ Cố Mạc và Trịnh Húc đang ở phía sau.
Bởi vì chân bị thương, Cố Mạc đi lại có chút chậm chạp. Anh đặt một tay lên vai Trịnh Húc, mượn vai của anh làm sức chống đỡ để có thể đi nhanh hơn một chút.
“Cố tổng, đây là lần đầu tiên thấy anh chật vật như vậy.” Lynda trêu chọc nói.
“Chân bị thương có vẻ nghiêm trọng, chỉ sợ trong thời gian ngắn không thể đi làm được. TrỢ lý TRịnh, cầu xin cậu giúp tôi chút ít thời gian. Tết âm lịch chỉ sợ cũng không được nghỉ.” Cố Mạc phúc hắc nói, cười với Lynda.
“Cố tổng, có boss nào lòng dạ độc ác như vậy sao? Xin tết âm lịch đi làm, chúng tôi muốn về nhà!” Lynda bất mãn kháng nghị.
Trịnh Húc chỉ nhàn nhạt cười, đứng ở bên cạnh Lynda, ôm thắt lưng của cô: “Sang tết âm lịch năm sau trở về cùng em.”
“Trịnh Húc, anh đứng ở bên người đó?” Lynda nổi giận hỏi han.
Trịnh Húc thật sự là một người làm thuê tốt.
“Chắc không cho hai người tăng ca nhiều đâu, công ty có chút ít cổ phần, đương nhiên sẽ là quà kết hôn của hai người.” Cố Mạc cười nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238335/chuong-841.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.