Editor: Quỷ Quỷ
Nghe thấy trong sân có tiếng dừng xe, Cố Tương liền chạy ra cửa đón.
Nhìn thấy xe của Cố Nhiên, cô liền thất vọng muốn quay đi.
Lúc này, một cô bé xinh đẹp từ trên xe bước xuống.
Cố Tương vô cùng tò mò bám vào cửa kính nhìn ra bên ngoài.
“Tiểu Tương, có chuyện gì vậy?” Chu Cầm nhìn thấy hành động quái dị của con gái, lập tức mở miệng hỏi.
“Mẹ! Mẹ ra đây đi!” Cố Tương vẫy vẫy tay với Chu Cầm.
“Có chuyện gì mới sao?” Chu Cầm đi đến bên Cố Tương, kỳ quái nhìn ra ngoài. Khi bà nhìn thấy Cố Nhiên đang dắt tay của một cô gái đi về phía biệt thự nhưng lại bị cô gái ghét bỏ giằng ra thì dường như nhìn thầy một vùng đất mới, kinh ngạc hỏi Cố Tương bên cạnh:”Mẹ không nhìn nhầm đấy chứ? Cố Nhiên bị con gái ghét?”
“Vô cùng chính xác! Mẹ, đứa con trai này của mẹ hình như cũng muốn tặng người cho mẹ rồi!” Cố Tương nửa đùa nửa thật nói.
“Cái gì mà tặng người? Rõ ràng là muốn cưới vợ rồi!” Chu Cầm hờ hững nhìn con gái liếc mắt một cái.
“Mẹ chưa từng nghe qua ‘có con dâu thì quên mẹ’ sao?” Cố Tương vỗ vỗ bả vai Chu Cầm, dùng giọng an ủi nói, “Mẹ hãy nén bi thương!”
“Đứa nhỏ này! Đáng đánh!” Chu Cầm bất đắc dĩ cười cười.
Cố Nhiên đi vào biệt thự thì nhìn thấy mẹ mình và Cố Tương đang đứng ở cửa, bồn chồn hỏi:”Mẹ, nhóc Tương, hai người đang xếp hàng đón chào con sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238332/chuong-842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.