Editor: Xẩm Xẩm
Anh bố trí để cô làm bài tập chỉ hơn một nửa, ngay từ đầu cô đã đánh giá cao tốc độ của mình.
Cố Mạc lấy sách qua, dùng bút đánh dấu mấy câu: “Mấy cái này xong rồi.”
“Cái này, xong rồi?” Tiếu Nhiễm làm một tư thế OK, không xác định nhìn Cố Mạc. Cô không nghe lầm chứ?
“Vâng!” Cố Mạc cười nhéo mũi cô.
Nếu ngay từ đầu cô biết anh chỉ tính toán để cho cô nêu ý chính, nhất định sẽ kì kèo mè nhao, đến đi ngủ cngx không xong được nhiệm vụ.
Tiếu Nhiễm kích động ôm cổ anh, nhiệt tình hôn một cái: “Chồng vạn tuế!”
Cố Mạc nhìn dáng vẻ hưng phấn của cô, khóe môi không kìm được mà giương lên.
Buông anh ra, Tiếu Nhiễm lập tức múa bút thành văn, rất nhanh liền làm xong bài tập.
“Không sai! Cho dù anh không nói liền làm được rồi, có tiến bộ!” Cố Mạc khen ngợi nói.
Tiếu Nhiễm đắc ý nở nụ cười. Cô vứt bút lên bàn trà, hai tay chống vào mặt bàn đứng lên: “Đi thôi!”
“Đi?” Cố mạc hơi hất mày.
“Ra ngoài ăn cơm?” Tiếu Nhiễm thấy anh không đứng dậy, kỳ quái nhìn anh.”
Không phải nói anh thay đổi chủ ý chứ?
“Ai nói muốn ra ngoài ăn?” Cố Mạc chậm rãi đứng dậy, mặt không chút thay đổi cuốn tay áo sơ mi.
“Nhưng là... anh cho dì Lưu nghỉ rồi.” Tiếu Nhiễm khó hiểu gãi đầu.
“Không phải còn có anh sao?” Cố Mạc nhíu mày.
“Anh muốn đích thân xuống bếp?” Tiếu Nhiễm chấn kinh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238120/chuong-947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.