Editor: Quỷ Quỷ
Bà nội Cố chỉ ăn thêm vài miếng cơm liền buông đũa, khẽ thở dài.
Cố Hoài Lễ quan tâm hỏi:”Mẹ, đồ ăn hôm nay không hợp khẩu vị sao? Hay con bảo thím Vương làm thêm vài món nữa?”
“Hợp khẩu vị.” Bà nội lắc lắc đầu.
“Mẹ là vì Tiểu Mạc và Tiểu Nhiễm không có ở đây nên mới phiền lòng.” Chu Cầm lập tức giải thích.
Cố Hoài Lễ cười cười:”Hai đứa nó không ở nhà, thanh tĩnh đi rất nhiều.”
“Cũng không phải!” Bà nội Cố bĩu môi, giống như một đứa trẻ đang nổi giận, “Căn phòng này đột nhiên trống không. Các con đi làm cả ngày đến người nói chuyện với mẹ cũng đi luôn rồi.”
Cố Tương mau buông bát đũa, đi qua ôm cổ bà nội:”Bà nội, không phải còn có cháu sao?”
“Cháu? Cháu cứ sáng tác thì nguyên một ngày không ra khỏi phòng.” Bà nội Cố bĩu môi, bất mãn nói.
“Không phải cháu đã linh cảm mà ở đây sao?” Cố Tương làm nũng biện minh cho mình. “Về sau cháu sẽ dành thậ nhiều thời gian cho bà.”
“Bà nội mới không dám để cô tranh thủ tình cảm.” Bà nội Cố nhéo nhéo hai má Cố Tương, ánh mắt tràn đầy kiêu ngạo.
Lúc trước Cố Tượng vào đại học chọn khoa văn học, bọn họ đã phản đối một lần, nhưng không ngờ đứa nhỏ này thật kiên trì, liền tùy cô. Không ngờ cô đi theo con đường văn học này càng ngày càng tốt, nay đã xuất bản hơn mười cuốn sách bán chạy.
Cố Tương bị bà nội làm cho bật cười, ôm cô, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238118/chuong-948.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.