Editor: Quỷ Quỷ
“Dùng tư hình là phạm pháp!” Dương Nguyệt Quyên kinh hoàng hô to.
“Ai vận dụng tư hình? Chúng ta đang giải quyết mâu thẫn gia đình! Mâu thuẫn gia đình bà có hiểu không?” Cố Mạc ngồi xổm xuống trước mặt Dương Nguyệt Quyên, kiêu ngạo hừ một tiếng.”Vợ, động thủ! Em mệt rồi thì bảo anh một tiếng.”
Nói xong, Cố Mạc đứng lên khoanh tay đứng một bên, vẻ mặt như đang xem trò vui.
Tiếu Lạc muốn đi tới trước bảo vệ mẹ nhưng bị Tiếu Bằng Trình túm chặt.
“Ba, mẹ con tốt xấu gì cũng là vợ của ba, ba nhẫn tâm nhìn mẹ bị đánh sao?” Tiếu Lạc bất mãn chất vấn.
“Nếu bà ta thực sự là Tiếu phu nhân, thì nên đối với Tiểu Nhiễm như con đẻ. Chính bà ấy muốn làm người ngoài, việc gì ta phải để tâm bà ta sống chết thế nào?” Tiếu Bằng Trình lãnh khốc trả lời.
Tiếu Lạc nghe ba nói, lại đưa mắt nhìn Cố Mạc, nhìn đám người áo đen trong góc, khiếp đảm đến mức mồ hôi lạnh túa ra trên trán.
Tiếu Nhiễm đánh mẹ xong, tiếp theo chính là cô.
Không có ai che chở, người chịu thiệt chính là mình.
Tiếu Nhiễm đáng chết!
Vì sao lần nào ba cũng đứng về phía nó?
Nhìn Tiếu Nhiễm đang bóp bóp nắm tay, cô không cam tam dùng dức vùng vẫy khỏi cánh tay của ba mình.
“Ba!” Tiếu Lạc kháng nghị.
“Câm miệng! Lát nữa sẽ đến lượt mày!” Tiếu Bằng Trình lạnh lùng nói.
Lát nữa sé đến lượt cô?
Đến phiên cô bị đánh sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238084/chuong-964.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.