Editor: Quỷ Quỷ
Tiếu Nhiễm lập tức cầm lấy phong bì, lấy thư ở bên trong ra.
Nét chữ rồng bay phương múa hiện ra trên giấy.
“Vợ à,
Lúc em tỉnh dậy thì anh đã ngồi trên máy bay đi W thị. Nhìn em ngủ ngọt ngào như vậy, thật không đành lòng, luyến tiếc phải rời đi. Nhưng anh vẫn phải đi, rất nhiều việc đang chờ anh. Buổi tối sẽ chịu đòn nhận tội với em.
Yêu em,
Cố Mạc”
Nhìn đến câu “Buổi tối sẽ chịu đòn nhận tội.” nước mắt Tiếu Nhiễm thi nhau chảy xuống.
“Đồ ngốc! Ai trách anh chứ?” Tiếu Nhiễm ôm bức thư vào ngực, giống như ôm Cố Mạc vào lòng.
“Khóc xong rồi thì xuống ăn cơm.” Dì Lưu đứng dậy, để Tiếu Nhiễm ở lại một mình.
………………..
Lúc ăn cơm, thần kinh Vương Giai Tuệ có chút hoảng hốt.
Lý Á Lệ rốt cuộc không nhịn được, lấy đũa gõ vào bát con gái:”Mấy ngay nay sao con cứ như người mất hồn vậy?”
“Không ạ!” Vương Giai Tuệ mau chóng ngồi thẳng lại, lắc đầu phủ nhận.
“Có phải liên quan đến Cố Nhiên không?” Lý Á Lệ quan tâm hỏi, “Cậu ta bị con chọc tức, không quan tâm đến con nữa đúng không?”
“Vì sao cứ phải là con chọc Cố Nhiên mà không phải là anh ta chọc con?” Vương Giai Tuệ bất mãn kháng nghị.
Mẹ cô muốn thiên vị con rể sao?
“Mẹ còn không hiểu con sao, làm người ta tức giận chỉ có con thôi. Cố Nhiên nhẫn nại với con như vậy, nhất định là con không hiểu chuyện đi chọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238032/chuong-992.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.