Editor: Quỷ Quỷ
Tiếu Nhiễm giúp Cố Mạc thay quần áo ở nhà, rồi ấn anh lên giường:”Ngồi chờ em!”
“Em muốn đi đâu?” Cố Mạc cười hỏi.
“Em đi lấy nước ấm cho anh ngâm tay.” Tiếu Nhiễm nói xong, đứng dậy đi vào nhà tắm.
Cô nhặt đống quần áo bị Cố Mạc xé rách ném xuống đất, lấy điện thoại gọi cho Cố Nhiên:”Anh Cố Nhiên, hôm nay Cố Mạc chơi bóng bị thương ngón tay. Em phải làm thế nào cho anh ấy đỡ đau bây giờ?”
“Bị thương ở ngón tay? Nghiêm trọng lắm không?” Cố Nhiên lập tức lo lắng hỏi.
“Không cầm được đũa! Chắc là rất nghiêm trọng rồi!” Tiếu Nhiễm nức nở trả lời.
“Chị vào thư phòng tìm xem, chắc là có thang thuốc bắc mà em đưa cho anh ấy. Chị cầm xuống bếp hầm nửa giờ, để anh ấy ngâm tay lúc còn nóng. Ngâm xong thì chị lấy dầu hoa hồng mát xa ngón tay cho anh ấy.” Cố Nhiên lập tức chỉ điểm cho Tiếu Nhiễm.
“Thuốc bắc? Được! Em đi tìm!” Tiếu Nhiễm lập tức chạy đến thư phòng tìm thuốc.
Cố Mạc đứng dậy đuổi theo, nhìn thấy cô đang tìm kiếm xung quanh giá sách, liền đi tới ôm hông cô, trầm giọng hỏi:”Em đang tìm cái gì?”
“Thuốc bắc! Cho anh ngâm tay vào thuốc bắc! Cố Nhiên nói ở trong thư phòng, nhưng em tìm mãi không thấy!” Tiếu Nhiễm lo lắng nói.
“Quá hạn nên anh ném đi rồi!” Cố Mạc bình tĩnh trả lời.
“Ném đi rồi? Vậy phải làm sao bây giờ?” Tiếu Nhiễm nghe Cố Mạc nói xong thì hốc mắt đỏ lên. “Em đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237957/chuong-1032.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.