Editor: Quỷ Quỷ
Tuy Cố Nhiên không nói thẳng vết bầm tím của Cố Mạc có nghiêm trọng hay không, nhưng Vương Giai Tuệ lại nghe ra chút nghiêm trọng trong lời nói của anh.
Đương nhiên, cô cũng hiểu Cố Mạc yêu Tiếu Nhiễm đến thế nào.
Cô lo lắng cho vết thương của Cố Mạc, mặt khác lại hâm mộ Tiếu Nhiễm lấy được một người chồng yêu thương cô như vậy.
Phụ nữ, là muốn lấy một người đàn ông yêu mình mới là hạnh phúc đúng không?
Nghĩ tới Ninh Hạo, nếu cô gả cho anh, mà trong lòng anh chỉ có Tiếu Nhiễm, có được anh rồi thì sao chứ?
“Anh của anh, chỉ cần động đến tình yêu thì bao nhiêu sự bình tĩnh của anh ấy sẽ mất sạch. Thật không biết hình dung anh ấy là núi băng hay là núi lửa nữa.” Cố Nhiên không hề kiêng dè nói.
“Đều đúng! Đối với người ngoài như núi băng vạn năm, đối với người yêu và người nhà thì như núi lửa.” Vương Giai Tuệ cười trả lời.
“Em hiểu anh của anh vậy sao? Em cũng nên tốn chút tâm tư tìm hiểu về anh đi! Anh so với anh của anh còn tốt hơn, còn yêu vợ hơn anh ấy.” Cố Nhiên có chút ghen tị kháng nghị.
“Anh? Chính là nham thạch nóng chảy sôi trào. Người nào cũng sẽ bị anh làm cho hòa tan.” Vương Giai Tuệ xì ra một tiếng cười.
Cố Nhiên lập tức cười hì hì hỏi:”Vậy em đã bị hòa tan chưa?”
“Đều bị anh nướng chín rồi!” Vương Giai Tuệ đỏ mặt trả lời.
Dù lòng người có cứng rắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237943/chuong-1038.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.