Editor: Quỷ Quỷ
Tưởng phu nhân vỗ bàn tay Phùng Hân Nhiên cười nói:”Con xem, con không chỉ có nhà, mà còn có một người anh trai thương con.”
“Phu nhân, con rất vui.” Phùng Hân Nhiên có chút cảm động nói, “Con biết sự tồn tại của con là một sự châm chọc thật lớn, cũng không dám hi vọng cái gì quá xa vời.”
“Đứa ngốc này!” Tưởng phu nhân cưng chiều nhìn Phùng Hân Nhiên.
Nhiều năm như vậy, bà chỉ có thể nhìn ảnh để tưởng niệm Nhiên Nhiên, đến giờ rốt cục cũng nhìn thấy người rồi.
Tuy cô không phải là Y Nhiên, nhưng lại cho bà cảm giác giống như Y Nhiên vậy.
Bà cảm thấy đây vẫn là Y Nhiên, là con gái bảo bối của bà.
Bà nghiêng đầu nhìn thoáng qua Cố Mạc.
Khung cảnh này đã bao năm không nhìn thấy rồi?
Năm năm rưỡi!
Bà khát khao một mái nhà 3 người thật ấm áp đã năm năm rưỡi rồi, không ngờ có ngày trở thành sự thật. Nhiên Nhiên và Tiểu Mạc đang ngồi ngay trước mặt mình.
Nếu Nhiên Nhiên có thể mặc váy cưới gả cho Cố Mạc, nguyên vọng cả đời của bà coi như đạt được.
Bà quay đầu, mải mê nhìn gương mặt Phùng Hân Nhiên, nhớ lại từng chút một Y Nhiên của trước đây, nhớ lại Y Nhiên và Cố Mạc ân ái ngọt ngào.
Lúc này, giúp việc bưng lên một bình trà, nước trái cây và cà phê đặt lên bàn, tự giác lui xuống.
Tưởng phu nhân lập tức đưa nước trái cây lên cho Phùng Hân Nhiên:”Uống đi xem có thích không.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237901/chuong-1058.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.