Editor: Nhã Y Đình
Sau khi Phùng Hân Nhiên lên xe, Cố Mạc mới khởi động xe.
Phùng Hân Nhiên thấy ngón tay cứng đơ của Cố Mạc: "Tay anh....."
"Hôm đó chơi tennis với Tô Hoán, dùng sức quá mạnh nên bệnh cũ tái phát." Cố Mạc cười khẽ.
"Di chứng sau tại nạn xe cộ sao?" Phùng Hân Nhiên quan tâm hỏi han.
Tuy lúc đó, cô không biết Cố Mạc cũng không quen biết chị ruột Tưởng Y Nhiên nhưng cô vẫn biết chuyện kia thảm thiết như thế nào. Cho đến giờ, cô vẫn nhớ rõ hình ảnh đầy máu trên tờ báo.
Tâm trạng Cố Mạc trầm trọng, gật đầu.
Cảnh tượng Tưởng Y Nhiên gặp tai nạn lại xâm nhập vào não bộ khiến anh đau lòng không thôi.
Có lẽ vì Phùng Hân Nhiên rất giống với Tưởng Y Nhiên cho nên mỗi lần gặp cô, anh đều nhớ tới Tưởng Y Nhiên.
"Tôi rất vui vì anh có thể bình phục được tốt như vậy!" Phùng Hân Nhiên hít sâu một hơi, thật lòng nói.
"Cô cũng biết tình hình của chúng tôi sao?" Cố Mạc kinh ngạc nghiêng đầu nhìn Phùng Hân Nhiên.
Phùng Hân Nhiên cười trào phúng: "Nói như thế nào thì tôi cũng là con gái của Tưởng gia. Cho nên, tin tức chị Tưởng Y Nhiên qua đời tôi cũng đặc biệt chú ý. Dù sao cũng là huyết mạch tương liên, tôi cũng cảm thấy khó chịu, thậm chí tôi còn âm thầm chạy đến nhà xác bệnh viện gặp chị ấy....."
Cô không phải đến xem một diễn viên múa xinh đẹp đoạt giải thưởng cao quý mà là một xác chết bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237899/chuong-1059.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.