Editor: Xẩm Xẩm
“Anh nói thật.” Cố Nhiên thật sự trả lời: “Em rất đẹp. Nhìn hoài không chán.”
“Anh dỗ phụ nữ lại có tiến bộ rồi.” Vương Giai Tuệ trêu chọc Cố Nhiên, khóe miệng lại không che dấu được cao hứng.
“Dỗ? Anh ngoắc ngoắc ngón tay liền có một đống phụ nữ bám theo hiến thân!” cỐ Nhiên chu môi mỏng: “Chỉ có em cần dỗ, lại thế nào cũng không có tác dụng.”
“Ai nói không có tác dụng rồi hả?” Vương Giai Tuệ hờn dỗi liếc mắt nhìn Cố Nhiên một cái, không được tự nhiên cúi đầu.
ở trong lòng anh, cô là đặc biệt đi?
Cho dù cô không xinh đẹp, không dịu dàng...
“Vậy em tin tưởng chính em rất đẹp rồi hả?” Cố Nhiên nâng mặt Vương Giai Tuệ lên, thật sự hỏi han.
“Em lớn lên thế nào em còn không ẽo? Nhiều lắm thì có thể nghĩ là không khó nhìn cho lắm.” Vương Giai Tuệ cười nói.
Cho tới bây giờ cô không bao giờ cho mình vào phạm trù mỹ nữ.
Cố Nhiên túm lấy cô đi vào phòng ngủ, cầm hai vai của cô đối mặt với gương trang điểm: “Em nhìn cô gái trong gương đi, ánh mắt ngập nước, vừa to vừa tròn, mũi cao xinh xắn, môi hồng kiều diaamx... thật đẹp! Ai dám nói em khó coi!”
Ngay từ đầu Vương Giai Tuệ bị Cố Nhiên khen như thế đã có chút khó xử không thôi, lại nghe đến câu sau cùng của anh liền cười phun ra: “Được rồi, em tin tưởng em là mỹ nữ. Chỉ là, bác sĩ Mông Cổ, những người trước của anh đều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237872/chuong-1073.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.