Editor: Chi Misaki
Cố Mạc đứng ở trong phòng làm việc, lo lắng hỏi Tiếu Bằng Trình: "Lục An Bình vẫn đang gây khó xử cho ba?"
"Không thể nói là gây khó xử, chỉ nói là vẫn đang trong quá trình nghiên cứu. Rõ ràng tư liệu chúng ta đã chuẩn bị hết rồi, kiểm tra cũng không có bất luận vấn đề gì." Tiếu Bằng Trình có chút đau đầu vỗ trán.
"Lục An Bình lần này không biết tìm đâu ra chỗ dựa vững chắc, nên vô cùng khắt khe. Liên Vương Trưởng cũng không dám động đến cô ta. Con đang nghĩ cách tạo áp lực cho cha cô ta.”Nói đến Lục An Bình, Cố Mạc cũng có chút đau đầu.
Anh rõ ràng chưa bao giờ cho Lục An Bình bất luận ám chỉ hay cơ hội nào cả, người phụ nữ này vẫn cứ cố chấp coi anh như chiến lợi phẩm.
" Tập đoàn Bằng Trình sẽ không dễ dàng bị phá sản như vậy. Không nói đến công việc nữa. Thân thể Tiểu Nhiễm xem ra khôi phục khá tốt, con có tâm rồi." Tiếu Bằng Trình khen ngợi nhìn Cố Mạc.
"Chăm sóc cô ấy là trách nhiệm của con. Con luôn vui vẻ nhận việc này." Cố Mạc nhàn nhạt nở nụ cười, ánh sáng nơi đáy mắt lấp lánh như đá quý.
Tiếu Bằng Trình nhìn ra tình yêu mà Cố Mạc giành cho Tiếu Nhiễm, thỏa mãn nở nụ cười: "Cái này ba đương nhiên là thay con gái cao hứng rồi."
Cố Mạc cũng cười theo.
Lúc này, Tiếu Nhiễm gõ gõ cửa, từ bên ngoài thò đầu vào: "Ba, đàm luận xong chính sự rồi đi?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237819/chuong-1100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.