Editor: Quỷ Quỷ
Sự căng thẳng của Vương Giai Tuệ đều được hóa giải bởi sự nồng nhiệt của người nhà họ Cố.
Sự tự ti của cô cũng tan biết, tươi cười đặc biệt rạng rỡ.
Lúc chia tay, cô thậm chí có chút luyến tiếc bọn họ.
Bà nội ngồi trên xe lăn, gọi cô đến trước mặt:”Bà nội cũng không có cái gì cho cháu, đây là ngọc Dương Chi mà ông nội Cố Nhiên để lại cho bà. Hi vọng cháu không ghét nó.”
Vương Giai Tuệ tuy không hiểu biết về châu báu đá quý, nhưng nhìn thấy ngọc mượt mà tinh tế lại nặng trĩu, cũng biết là nó có giá trị xa xỉ. Cô lập tức xua tay:”Bà nội, không cần đâu ạ! Đây là ông nội để lại cho bà, cháu sao dám không biết xấu hổ mà nhận lấy nó được ạ?”
“Cháu gả cho Cố Nhiên chính là người nhà họ Cố chúng ta. Nhận lấy!” Bà nội cười mang ngọc để vào lòng bàn tay của Vương Giai Tuệ, sau đó khép tay cô lại.
Vương Giai Tuệ thẹn thùng nhìn thoáng qua Cố Nhiên:”Chúng cháu chỉ là….”
Hai chữ “bạn bè” Vương Giai Tuệ còn chưa kịp nói ra, Cố Nhiên đã đi tới ôm vai cô khí phách nói:”Là người yêu! Chúng mình kết hôn cũng là vì tình yêu mà.”
Vương Giai Tuệ xấu hổ nhéo thắt lưng anh một cái.
Anh không thể nói nhỏ một chút sao?
Bà nội nhìn hai người bọn họ cười vui vẻ.
Cố Mạc đứng phía sau bà nội cười nói:”Cố Nhiên, chú phải đưa Giai Tuệ về nhà bình an đấy nhé.”
“Yên tâm! Bạn gái duy nhất của em, em sẽ thật cẩn thận! Ngày mai tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237760/chuong-1128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.