Editor: Nhã Y Đình
Trên đường về nhà, Tiếu Nhiễm cau mày, giống như đang suy nghĩ điều gì. Cố Mạc ôm cô vào lòng, trầm giọng hỏi: "Đang nghĩ gì vậy?"
"Cố Mạc, anh thử nói xem kinh nguyệt không đều có thể vô sinh hay không?" Tiếu Nhiễm lo lắng hỏi.
"Đừng suy nghĩ linh tinh! Nếu như em bị vô sinh thì mẹ đã phát hiện ra từ sớm rồi. Không phải mẹ chỉ nói em chỉ bị kinh nguyệt không đều và đau bụng kinh thôi sao? Đây cũng không phải là chuyện gì xấu!" Cố Mạc cười, nói dối trơn tru, trong lòng lại đau khổ như uống hoàng liên.
"Em có chút lo lắng. Nhưng nghe anh nói vậy thì em yên tâm rồi!" Tiếu Nhiễm thả lỏng, nở nụ cười.
"Vậy chúng ta phải sinh một cô công chúa nhỏ thật xinh đẹp để em không nghĩ linh tinh nữa!" Cố Mạc xoa đầu Tiếu Nhiễm, yêu chiều nói.
"Được!" Tiếu Nhiễm dùng sức gật đầu.
Cố Mạc ôm chặt Tiếu Nhiễm vào lòng, nhẹ nhàng hôn lên trán cô.
Anh cực kỳ mong muốn có một đứa con gái đáng yêu giống Tiểu Nhiễm. Nhưng mà chứng vô sinh của cô không thể chữa trị được thì anh cũng không bỏ cô. Nếu như không thể có con cái thì hai bọn họ sống nương tựa với nhau đến già đi.
Anh chỉ cần cô bình an là tốt rồi!
Buổi tối, lúc ân ái, Tiếu Nhiễm đột nhiên đẩy Cố Mạc ra, nghiêm túc nói: "Ông xã, không tránh thai không sao chứ? Hiện tại em không muốn mang thai đâu!"
Chưa đầy hai tháng nữa là cô thi đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237758/chuong-1129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.