Editor: Chi Misaki
Tuy Cố Mạc hứa là sẽ ít xã giao, nhưng hành động của anh lại không có nghiêm túc chấp hành, vẫn như cũ đi sớm về trễ.
Tiếu Nhiễm thường thường ngủ thẳng đến nửa đêm mới bị anh hôn đến tỉnh lại, sau đó là cả một đêm triền miên, hại cô ngày hôm sau mang theo hai vành mắt gấu trúc đi học.
Hôm nay, như thường lệ cô lại bị anh hôn cho tỉnh lại.
Cô lấy tay che môi mỏng của anh, bất mãn kháng nghị: "Không cần!"
"Anh muốn em." Ánh mắt sâu thẳm của Cố Mạc bắn thẳng về phía Tiếu Nhiễm, tựa hồ như thỉnh cầu, nhưng kỳ thực anh không hề nghe theo ý của Tiếu Nhiễm. Điểm này Tiếu Nhiễm vô cùng rõ ràng.
"Hôm nay không được quên mang TT." Tiếu Nhiễm đỏ mặt trừng mắt nhìn Cố Mạc.
Hai ngày nay anh thường quên mang bao, hại cô luôn lo lắng mình sẽ mang thai.
"Kỳ an toàn." Cố Mạc trầm giọng đáp. Nói xong, anh liền che lại đôi môi Tiếu Nhiễm, để cho cô vì anh mà trầm luân, không còn thời gian để nghĩ tới cái khác...
Ngày hôm sau, thời điểm Tiếu Nhiễm tỉnh lại, Cố Mạc phá lệ chưa có rời đi.
Cô một bên chọn cà- vạt cho anh, một bên hỏi: "Hôm nay không vội đến công ty?"
"Có một số việc đã xong, không cần vội." Cố Mạc nhàn nhạt cười nói." Anh đưa em đi học."
"Thật sao?" Tiếu Nhiễm vui vẻ kiễng chân, tặng cho Cố Mạc một nụ hôn.
Anh rốt cuộc cũng có thời gian ở bên cạnh cô rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237695/chuong-1160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.