Editor: Quỷ Quỷ
Tiếu Lạc về nhà, nhìn thấy ba đang ngồi phòng khách uống trà, lền chạy tới, gương mặt nhỏ nhắn nghiêm túc nói:”Ba, bác sĩ nói ba không được uống trà đặc.”
“Chỉ là trà hoa lài, không đặc.” Tiếu Bằng Trình thản nhiên cười cười.
Tuy Tiếu Lạc cũng là con gái ông, nhưng cô không có cách nào làm ông cảm động.
Vì sao?
Là do ông bất công?
Chẳng lẽ vì thế, cho nên Dương Nguyệt Quyên mới có thể bằng mọi cách vơ vét công ty, vì mẹ con cô tranh thủ giành lấy lợi ích?
“Trà hoa lài cũng là trà!” Tiếu Lạc để cặp sách trên sô pha, “Con đi pha nước trái cây cho ba!”
Nói xong, Tiếu Lạc liền chạy vào nhà bếp.
Cô biết sự khách biệt lớn nhất giữa cô và Tiếu Nhiễm chính là sự hiền lành, cô muốn phát huy ưu thế lớn nhất của mình, đè Tiếu Nhiễm xuống, để ba biết đứa con gái này cũng tốt lắm, hoặc phải nói là tốt nhất.
Đứa con gái tùy tiện như Tiếu Nhiễm, chỉ biết làm nũng, sẽ thế nào?
Pha một ly nước dứa tươi, cô bưng nước chậm rãi đi ra khỏi nhà bếp:”Ba, trong tủ lạnh chỉ có dứa. Ba nếm thử xem có chua không, nếu chua con sẽ cho thêm đường.”
Tiếu Bằng Trình nhận lấy nước dứa, cười nói:”Chỉ cần con không bắt chước mẹ con, con vẫn là con gái ngoan của ba.”
Tiếu Lạc lập tức cảm động hốc mắt đỏ hồng. Cô dựa vào lòng ba:”Ba, con sớm đã biết sai rồi. Con sẽ không lại theo mẹ học cái xấu nữa.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237511/chuong-1254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.