Editor: Quỷ Quỷ
Tiếu Bằng Trình nửa đêm khát nước, liền xuống lầu uống nước.
Vừa định lên lầu thì nhìn thấy Tiếu Lạc ôm thứ gì đó lén lút đi xuống.
Theo bản năng ông lui vào trong bếp, muốn biết Tiếu Lạc định làm gì.
Đã hơn nửa đêm rồi…
Chỉ thấy Tiếu Lạc lặng lẽ chạy đến cửa biệt thự, bất an nhìn lại đằng sau mấy lần, liền nhẹ nhàng mở khóa, mở hé ra một khe hẹp, sau đó liền quay về phòng khách, ngồi trên sô pha.
Trong bóng đêm, Tiếu Bằng Trình nhìn thấy Tiếu Lạc mở ra thứ đó, có vẻ thích thú.
Qua ánh trăng hắt vào phòng, Tiếu Bằng Trình nhìn thấy một đống ánh sáng lấp lánh của trang sức.
Tiếu Lạc sao lại có nhiều trang sức như vậy?
Chẳng là là Nguyệt Quyên để lại?
Tiếu Bằng Trình nhíu mi.
Lúc bà ấy bị đuổi đi hẳn là đem hết mọi tài sản riêng cầm đi.
Những thứ kia sao lại ở đây?
Tiếu Bằng Trình càng nghĩ càng nghi hoặc.
Khi ông nghĩ mãi vẫn không thông thì ngoài cửa xuất hiện một vị khách không mời.
Ông lập tức trốn đi.
Dương Nguyệt Quyên trở về, là muốn lấy những thứ trong tay Tiếu Lạc?
“Tiểu Lạc.”
“Mẹ, toàn bộ đồ đều ở đây.” Tiếu Lạc nhìn thấy Dương Nguyệt Quyên, trên mặt có chút đắc ý vênh váo.
“Suỵt!” Dương Nguyệt Quyên làm một động tác ra hiệu im lặng.
“Ưm.” Tiếu Lạc lập tức ngậm miệng hiểu ra, dùng khẩu ngữ nói với mẹ mình, “Tất cả đều ở đây, con chỉ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237492/chuong-1264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.