Editor: Nhã Y Đình
Tiếu Bằng Trình lạnh lùng trả lời: "Đó là vì cô ấy ngại bẩn!"
Trên đời này có người lương thiện, không nỡ giết người nhưng tuyệt đối không phải là Dương Nguyệt Quyên.
Dương Nguyệt Quyên bị thái độ của Tiếu Bằng Trình chọc tức.
Bà ta hất tay Tiếu Bằng Trình ra, cười trào phúng: "Ông có muốn biết tôi chọc tức vợ trước của ông như thế nào không? Được, để tôi nói cho ông biết!"
"Mẹ, mẹ đừng gây sự nữa!" Tiếu Lạc vội vàng.
Cô ta cũng không hi vọng mẹ chọc tức ba như vậy.
Nếu cả hai người họ có thể bình an vô sự thì cô ta mới có thể sống thoải mái.
"Mẹ không gây sự! Mẹ chỉ nói sự thật thôi!" Dương Nguyệt Quyên liếc nhìn Tiếu Bằng Trình, lạnh lùng cười nói, "Tiếu Bằng Trình, ông nghe cho rõ đây. Vợ trước của ông quả thật là do tôi chọc tức chết đấy. Bởi vì ông không chịu nói cho cô ta biết sự tồn tại của tôi. Không chịu cho con gái mang họ Tiếu. Tôi giả vờ mang thai đến tìm vợ trước của ông. Tôi nói cho cô ta biết tôi là vợ của ông. Tôi lại mang thai con trai của ông. Tôi bảo cô ta nhanh chóng mang con gái cút đi, nhường chỗ cho tôi, con trai và con gái nữa. Ngay từ đầu, cô ta không tin nhưng sau khi tôi cho cô ta xem clip ân ái của chúng ta thì cô ta mới tin là thật. Tôi còn nói rằng ông rất tốt với tôi. Tôi thấy sắc mặt cô ta càng ngày càng tái xanh, hơi thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237489/chuong-1265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.