Editor: Xẩm Xẩm
“Các ngời là?” Người giúp việc mở cửa, nhìn thấy một chiếc ấn FIS đánh dấu sương xe.
“Chúng ta ở nhà tang lễ XX. Nửa giờ trước có người gọi kêu xe, xin hỏi người chết ở đâu?” Một gã mặc quần áo lao động, mặt không chút thay đổi hỏi.
Người giúp việc chạy nhanh đi mở cửa, nghi ngờ nhìn vào trong phòng.
Cô là người đầu tiên hát hiện Tiếu Bằng Trình nằm ở phòng khách, vậy là ai gọi điện thoại?
Tiểu thư?
Nhưng nhìn cô ấy khóc bi thương như thế, hẳn là vừa mới biết lão gia đã chết.
Nhân viên nhà tang lễ đi lên trước, đạm mạc nói: “Người chết đã chết, mời cô nén bi thương.”
“Các người là ai?” Tiếu Lạc nâng đôi mắt sưng đỏ lên nhìn, thống khổ hỏi.
“Chúng ta ở nhà tang lễ, là cô gọi điện thoại?”
“Nhà tang lễ? Các người đi đi? Đi ra ngoài, ba tôi không chết!” Tiếu Lạc ôm sát lấy người Tiếu Bằng TRình, bệnh tâm thần quát lên.
“Tiểu thư nén bi thương.” Có người giữ chặt lấy Tiếu Lạc, khuyên nhủ.
“Cút, ba tôi không ngồi xe các người, ông ấy không chết.” Tiếu Lạc giãy dụa kháng cự.
Đang lúc chống cực, có vài người mặc áo đen vọt tiến vào.
“Ông Tiếu sao thế?” Có người chạy tới, quan tâm hỏi.
Tiếu Lạc khiếp sợ ngẩng đầu, nhìn bọn họ.
Những người này rõ ràng khác hoàn toàn so với nhân viên nhà tang lễ.
Bọn họ là ai?
“Các người cũng đến xem ba tôi?” Tiếu Lạc dùng sức ôm sát Tiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237487/chuong-1267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.