Editor: Quỷ Quỷ
Lúc Tiếu Nhiễm và Cố Mạc đuổi đến nới, xe cứu thương cũng vừa mới dừng lại trước nhà họ Tiếu.
Tiếu Nhiễm nghe thấy âm thanh của xe cứu thương, còn chưa vào cửa đã suýt té xỉu trong lòng Cố Mạc.
Cố Mạc đỡ lấy Tiếu Nhiễm:”Nha đầu, chịu đựng! Ba không chết!”
Tiếu Nhiễm cố gắng vững tinh thần, nước mắt nhạt nhòa chạy vào trong nhà. Nhìn thấy Tiếu Bằng Trình mặt mày tái nhợt nằm trên mặt đất, toàn bộ huyết sắc trên mặt ông hoàn toàn biến mất.
Nghe thấy xa không bằng nhìn thấy trước mắt, quá đau lòng.
Thấy hoa mắt, cô liền ngất đi.
Cố Mạc đúng lúc đi tới, bế thốc cô lên.
“Chị……anh rể….” Tiếu Lạc đáng thương nhìn Cố Mạc và Tiếu Nhiễm.
Cố Mạc không để ý đến Tiếu Lạc, nhìn nhân viên cứu họ nâng Tiếu Bằng Trình lên cánh, liền bế Tiếu Nhiễm đi theo sau.
Tiếu Nhiễm mơ mơ màng màng tỉnh lại, nhìn thấy ba được đưa lên xe cứu thương, liền giãy dụa trượt xuống từ trong lòng Cố Mạc, loạng choạng đi tới:”Để cho tôi đi lên! Tôi muốn ở bên ba tôi!”
Nhân viên cứu họi nhìn Cố Mạc liếc mắt một cái:”Cố tổng?”
Nhìn Tiếu Nhiễm như lại sắp ngất xỉu đến nơi, bọn họ thực sự sợ cô không chịu nổi đau khổ, hoặc là khóc lóc náo loạn ở trên xe, anh hưởng đến bọn họ cấp cứu.
Cố Mạc gật đầu một cái:”Tôi sẽ chăm sóc cô ấy!”
Cố Mạc nói xong, liền cùng lên xe cứu thương với Tiếu Nhiễm.
Người mặc đồ đen đí tới nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237483/chuong-1268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.