Editor: Quỷ Quỷ
Có Tiếu Nhiễm bầu bạn bên cạnh, tâm trạng Tiếu Bằng Trình tốt lên không ít, sức khỏe dường như cũng tốt lến nhiều.
Nhìn thấy khí sắc Tiếu Bằng Trình càng ngày càng tốt, Tiếu Nhiễm rốt cục cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
“Ba, ăn táo.” Cô đem quả táo đã gọt xong đưa lên miệng ba.
“Con chăm sóc ba mấy ngày, lát nữa Cố Mạc đến, con theo nó về nhà nghỉ ngơi đi.” Tiếu Bằng Trình nhận lấy quả táo, quan tâm nói.
“Ông già, con muốn chăm sóc ba thêm một ngày nữa. Ngày kia con đi thì sẽ không đến thăm ba được.” Tiếu Nhiễm gục xuống, ôm thắt lưng ba thương cảm nói.
“Thi vào trường cao đẳng là việc quan trọng nhất. Ngày trước khi thi phải nghỉ ngơi thật tốt. Nghe lời ba đi.” Tiếu Bằng Trình vỗ vỗ hai má con gái, quyền thế ra lệnh nói.
“Chăm sóc ba cũng là việc quan trọng mà!” Tiếu Nhiễm đặc biệt kiên trì.
Đêm hôm đó ba bị đưa vào phòng cấp cứu, cô giống như một lữ khách bị kẹt ở sa mạc, nhìn không thấy ánh sáng.
“Ba đã khỏe hơn nhiều rồi.” Tiếu Bằng Trình giơ cánh tay lên, dùng sức nắm chặt, cố gắng gồng lên để lộ cơ tay, “Nhìn xem, ba vẫn còn khỏe như vậy.”
Tiếu Nhiễm bị ba làm cho bật cười.
“Chuyện gì mà vui vẻ vậy?” Cố Mạc xuất hiện ở cửa, cười hỏi.
“Ba khôi phục không tồi.” Tiếu Nhiễm nhảy dựng lên, nhao qua ôm cánh tay Cố Mạc, cao hứng nói.
“Xem ra anh phải đưa hồng bao cho các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237456/chuong-1282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.