Editor: Quỷ Quỷ
“Anh ở bệnh viện phụ sản.” Cố Mạc bình tĩnh trả lời.
“Bệnh viện phụ sản? Mẹ xảy ra chuyện gì à?” Cố Nhiên lập tức bối rối hỏi.
“Không phải mẹ.” Cố Mạc vò đầu, thống khổ trả lời.
“Không phải mẹ? Chẳng lẽ….là chị dâu nhỏ?” Cố Nhiên khiếp sợ hỏi.
“Cô ấy sảy thai.” Cố Mạc ảo não đấm vào tường, “Là do anh giết.”
“Anh đánh chị ấy?” Cố Nhiên lại khiếp sợ.
“Phải.” Cố Mạc nhắm mắt, thống khổ trả lời. “Chú có thể mắng anh.”
“Mắng qua điện thoại quá bất tiện. Hai người! Em sẽ đến tận nơi chửi đến cẩu huyết phun đầu!” Cố Nhiên nói xong liền cúp điện thoại.
Cố Mạc cay đắng khóe môi giật giật.
Mắng anh đến cẩu huyết phun đầu, cũng không thể đem đứa nhỏ sống lại, cũng sẽ không thể làm cho Tiếu Nhiễm nguôi giận.
…………
Tiếu Nhiễm khóc đến bất tỉnh, khi tỉnh lại thì nhìn thấy Giai Tuệ đang ngồi đầu giường.
Cô lập tức nhào vào lòng Giai Tuệ:”Giai Tuệ!”
“Tớ đã nghe anh cả nói rồi. Tiếu Nhiễm, cậu thật ngốc!” Giai Tuệ nhẹ nhàng vỗ lưng Tiếu Nhiễm, đau lòng nói.
“Anh ấy nói?” Tiếu Nhiễm trầm xuống cắn môi.
“Anh ấy không tin cậu là hung thủ. Tiếu Nhiễm, vì sao cậu lại thừa nhận chuyện mà cậu không làm chứ?” Vương Giai Tuệ không hiểu nhìn Tiếu Nhiễm.
“Có lẽ chính tớ đã làm.” Tiếu Nhiễm đẩy Vương Giai Tuệ ra, ánh mắt ngây dại nhìn trần nhà.
“Tớ hiểu tâm trạng của cậu. Cậu tự trách, cậu cảm thấy người nhà họ Tưởng xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237351/chuong-1334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.