Editor: Xẩm Xẩm
Hai ngày sau, luật sư Phương mang theo thỏa thuận li hôn và hiệp nghị chuyển nhượng cổ phần tới bệnh viện.
Tiếu Nhiễm không chút do dự ký tên.
Cố Mạc do dự một chút, ánh mắt thống khổ dạo qua khuôn mặt cô một lượt, mới chậm rãi ký tên mình xuống.
“Nha đầu, nếu em tha thứ cho anh, thì quay đầu nhìn lại. Anh vẫn sẽ dừng một chỗ chờ em.” Cố Mạc khàn khàn nói.
“Em sẽ không quay đầu.” Tiếu Nhiễm lạnh lùng trả lời.
Cố Mạc nắm chặt tay thành quả đấm, dùng lực giảo phá môi mỏng.
“Nếu không có chuyện gì, mời rời đi. Em mệt rồi, muốn ngủ một chút.” Tiếu Nhiễm đưa lưng về phía anh nằm xuống, lạnh lùng nói.
Cố Mạc đã vài lần nghĩ muốn đưa tay ra, chạm đến tấm lưng cứng cỏi của cô, nhưng cuối cùng vẫn hạ xuống.
Anh làm chuyện sai lầm, đương nhiên phải chịu phạt.
“Nha đầu, bảo trọng!” Anh cố nén nước mắt chua xót, cắn răng xoay người.
Tiếu Nhiễm dùng lực cắn khăn trải giường, ngăn cản chính mình khóc thành tiếng.
Cô hận anh bao nhiêu, thì thương anh bấy nhiêu.
Hôn nhân này nhất định phải chia ly.
Chu Cầm đứng ngoài phòng bệnh, nhìn thấy con trai đi ra, lập tức hỏi: “Vẫn ly hôn à?”
Cố Mạc cắn môi, thống khổ gật đầu.
Chu cầm thở dài: “Tự tạo nghiệt thì không thể sống.”
“Con biết.” Cố Mạc khàn khàn đáp.
Anh biết toàn bộ những chuyện này đều là trừng phạt anh.
“Nhanh trở về phòng bệnh đi, sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237325/chuong-1347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.