Editor: Nhã Y Đình
Cố Nhiên để điện thoại xuống, nháy mắt mấy cái với Vương Giai Tuệ: "Anh đoán không sai mà. Quả nhiên, anh cả và chị dâu nhỏ đang ở bên nhau!"
"Bọn họ sắp tới đây sao?" Giai Tuệ lớn tiếng hỏi.
"Bọn họ sắp tới đây sao?" Giai Tuệ lớn tiếng hỏi.
Trong quầy bar rất ồn ào nên vừa rồi Giai Tuệ không nghe rõ Tiếu Nhiễm nói cái gì trong điện thoại.
"Có chứ! Nhưng mà chẳng là sẽ không đến nhanh như vậy đâu!" Cố Nhiên ôm lấy eo Giai Tuệ, không kiềm chế mà cười nói, "Chúng ta đi khiêu vũ đi!"
"Anh dạy em!" Vương Giai Tuệ vòng hai tay lên cổ Cố Nhiên, cười nói.
"Không thành vấn đề! Ai bảo anh là kiện tướng chứ?" Cố Nhiên cười kiêu ngạo.
"Chưa thấy người đàn ông nào vô liêm sỉ như vậy. Rõ ràng là vì anh quá phong lưu mà!" Vương Giai Tuệ bất mãn hừ một tiếng.
"Từ khi gả cho em, anh vẫn giữ mình trong sạch!" Cố Nhiên giơ một tay, nghiêm túc thề.
"Cái gì mà gả cho em chứ?" Vương Giai Tuệ bị Cố Nhiên chọc cười, kiều mị trừng mắt nhìn anh.
"Tiểu Lạt Tiêu, em không cần anh sao?" Cố Nhiên gục đầu vào vai Vương Giai Tuệ, nũng nịu hỏi.
"Thôi được rồi, bác sĩ Mông Cổ!" Vương Giai Tuệ đẩy mặt Cố Nhiên ra, nhìn anh đang cố nhịn cười, oán hận đến nghiến răng nghiến lợi.
"Bởi vì quyền sinh quyền sát của anh ở trong tay em, cho nên là anh gả cho em nha!" Cố Nhiên điểm vào chóp mũi Giai Tuệ, tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237120/chuong-1451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.