Editor: Chi Misaki
Vương Giai Tuệ ở trong phòng bếp nấu ăn khuya, nghe được tiếng mở cửa.
"Mẹ em về rồi." Vương Giai Tuệ tắt bếp, nói với Cố Nhiên.
"Mẹ vợ về, anh phải thể hiện cho thật tốt mới được." Cố Nhiên chuẩn bị ba đôi bát đũa, đặt lên mâm bưng ra ngoài.
"Cố Nhiên đến?" Lý Á Lệ nhìn thấy Cố Nhiên, liền cười hỏi.
"Giai Tuệ nấu đồ ăn khuya, mẹ cùng ngồi ăn đi ạ." Cố Nhiên vô cùng nhiệt tình mời.
Nhìn thấy trong mâm đầy đồ ăn, Lý Á Lệ lộ ra nụ cười ngượng nghịu: "Cái kia... Mẹ... Mẹ không quá đói. Các con cứ ăn trước đi."
Vương Giai Tuệ cười nhảy đến trước mặt Lý Á Lệ, ôm cánh tay của bà, xấu xa cười hỏi: "Thành thật nói cho con biết, mẹ là không đói hay đã cùng người ta ăn cơm bên ngoài rồi?"
"Con... Cái con bé này!" Lý Á Lệ xấu hổ cườ nói.
"Mẹ trở về trễ như vậy, có phải hay không cùng... Ừm hử?" Vương Giai Tuệ xấu xa nhìn mẹ mình.
"Con... Con... Con..." Lý Á Lệ lập tức đỏ bừng mặt lên.
Từ khi bà ly hôn vẫn luôn độc thân, tuy có người theo đuổi, nhưng bà cũng chưa từng động tâm qua.
"Con con con... Mẹ không nói con cũng đoán ra được." Vương Giai Tuệ cười trêu trọc mẹ mình, "Có phải mẹ đang cùng trưởng phòng Lưu hẹn hò hay không?"
Lý Á Lệ nghẹn đến ho khan: "Con... Con..."
"Mẹ vợ, anh con nói, trưởng phòng Lưu là người có thể phó thác được." Cố Nhiên không kềm chế được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237087/chuong-1470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.