Tiếu Nhiễm nắm chặt cổ Cố Mạc, tràn ngập uy hiếp hỏi han: “Chú, anh thật sự đã quên?”
“Đã quên.” Cố Mạc không thay đổi sắc mặt phủ nhận.
Tiếu Nhiễm không tin hừ một tiếng: “Nói xạo, em cũng không tin anh nữa rồi.”
Cố Mạc cười giống như con hồ ly: “Muốn biết như thế?”
Tiếu Nhiễm lập tức dùng lực gật đầu.
Cố Mạc vừa lái xe vừa nói: “Năm trước có người nữ sinh, chính là người hôm nay chỉ ra và xác nhận em ở trên lớp, điên cuồng theo đuổi anh. Cho nên anh đã giả vờ mở nhầm PPT ra ảnh chụp em đang ngủ trong lòng anh.” [Bạn đang đọc truyện tại gacsach.com]
“Cố Mạc!” Tiếu Nhiễm xấu hổ giận dữ trừng mắt nhìn Cố Mạc: “Vậy mà anh dám chụp ảnh lúc em ngủ?”
“Anh thề em không giọt sương.” Cố Mạc giơ tay lên thề.
“Chẳng trách người nữ sinh kia nhận ra em, anh đúng là giáo sư hư hỏng, trả lại trong sáng cho em.” Tiếu Nhiễm bổ nhào vào Cố Mạc.
“Dừng, anh đang lái xe.” Cố Mạc vươn bàn tay to ra ngăn cản cô.
“Phạt anh một tháng... không... một năm không được ngủ cùng em.” Tiếu nHiễm nổi giận nói.
Cố Mạc dừng xe trước của đại học B, kéo cô vào trong ngực: “Chỉ là một tấm hình, lại nổi giận thật sao?”
“Sớm maiem sẽ phát tán ảnh anh đang ngủ lên toàn trường, anh có tức giận không?” Tiếu Nhiễm bất mãn trừng mắt nhìn Cố Mạc một cái.
“Nếu em đang ở trong lòng anh, anh liền không nổi giận. Quả thật không thể.” Cố Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2236961/chuong-1530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.