Editor: Nhã Y Đình
Giai Tuệ thấy Cố Mạc đang hôn Tiếu Nhiễm, cười gõ cửa xe.
Tiếu Nhiễm vội vàng đẩy Cố Mạc, mở cửa xe ra: "Giai Tuệ!"
"Nhìn hai người hạnh phúc như vậy thật khiến người khác đố kỵ!" Vương Giai Tuệ ngồi ở ghế sau, cười nói.
"Bạn và anh Cố Nhiên không phải cũng như vậy sao?" Tiếu Nhiễm cười khẽ, le lưỡi.
Nhắc tới Cố Nhiên, khuôn mặt nhỏ nhắn của Vương Giai Tuệ có chút ửng đỏ.
Vì đến thăm cô, Cố Nhiên đã cố gắng dồn lịch mổ để bay đến thăm cô, anh thật sự quá liều mạng. Hôm chủ nhật, trước khi anh quay trở lại thành phố B, hai người bọn họ mãi quấn quít trên giường.
‘Gắn bó như keo như sơn’ là có thể hình dung về hai người bọn họ như vậy chăng?
Trước khi anh lên máy bay, cô khổ sở, ôm anh khóc hồi lâu.
Lịch phẫu thuật của anh đã kín đến tháng sau. Lần tới gặp mặt không biết đến khi nào đây.
Đột nhiên, cô có chút hối hận khi chọn học ở trường xa như vậy.
Hai người yêu xa thật sự rất khó chịu.
Cô không chịu nổi sự chia lìa.
"Anh đã đặt mua một chiếc máy bay tư nhân rồi!" Cố Mạc nhìn Giai Tuệ, hơi mỉm cười, "Chỉ cần hai đứa gọi điện thoại, có thể về thành phố A bất cứ lúc nào!"
"Thật sao?" Tiếu Nhiễm kích động nhìn Cố Mạc, "Vậy có phải anh Cố Nhiên cũng có thể đến thăm Giai Tuệ bất cứ lúc nào không?"
"Về lý thuyết thì có thể. Nhưng còn phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2236960/chuong-1531.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.