Editor: Quỷ Quỷ
Có lẽ bị nhốt trong nhà đã lâu, có Tiếu Nhiễm ở bên cô, Cố Tương chơi đến muốn điên luôn.
Ba người một bên chơi địa chủ, một bên nghe Trần lương hát, thỉnh thoảng phát biểu ý kiến một chút.
“Hát không tồi.”
“Lần nữa!”
Cố Tương dùng sức vỗ vỗ tay.
Trần Lương hát liền ba bài, bỏ micro xuống đi tới ngồi cạnh Tần Viễn Chu:”Anh em, đến lượt cậu!”
Tần Viễn Chu sờ sờ yết hầu:”Cổ họng tớ cũng khàn rồi.”
“Cố tổng?” Trần Lương nhìn về phía Cố Mạc.
Cố Mạc lập tức đến gần Tiếu Nhiễm, vẻ mặt kháng cự nói:”Tôi sẽ không hát.”
“Hai gạch ba sao, vị này nhà chúng tôi chính là giọng hát ma quỷ chọc thủng não. Vì lo lắng cho lỗ tai của anh, anh đừng để anh ấy hát thì hơn.” Tiếu Nhiễm ngẩng mặt lên cười nói.
“Nói muốn ca hát, kết quả mấy cô cũng không hát.” Trần Lương bất mãn bĩu môi.
“Vậy anh chơi bài hộ tôi đi.” Cố Tương nhét bài vào tay Trần Lương, rồi đi tới chọn bài hát.
Cố Tương hát tuy khong tốt lắm, nhưng rất xuất thần, cho nên Tiếu Nhiễm và Giai Tuệ cũng rất phối hợp vỗ tay.
“Cố tổng hát còn khó nghe hơn thế này?” Trần Lương thấp giọng hỏi Tiếu Nhiễm.
Tiếu Nhiễm dùng sức đạp Trần Lương một cái:”Cái gì mà khó nghe? Chị Cố Tương hát rất khá.”
Trần Lương vẻ mặt nham hiểm:”Thế này mà cũng trầm trồ khen ngợi? Xem ra vị ma quỷ âm nhạc chọc thủng não nhà cô thực sự chấn động.”
“Anh muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2236947/chuong-1538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.