Bởi vì có thai phụ ở đây, cho nên mọi người tản sớm, nhưng vẫn đang trong thời gian cấm cửa ký túc xa.
Cố Mạc thuê cho Giai Tuệ căn phòng cách vách, sau đó mang Tiếu Nhiễm về phòng. Tiếu Nhiễm lại từ chối rồi.
“Em muốn ngủ cùng Giai Tuệ.” Tiếu Nhiễm ôm cổ Cố Mạc làm nũng.
“Sợ cô ấy cô đơn?” Cố Mạc thấp giọng hỏi.
Tiếu Nhiễm dùng lực gật đầu: “Anh Cố Nhiên không ở đây, một mình cậu ấy sẽ khổ sở.”
“Em không nghĩ là một mình anh sẽ tịch mịch.” Cố Mạc oán giận trừng mắt nhìn Tiếu Nhiễm.
“Anh là đàn ông.” Tiếu Nhiễm cười hôn nhẹ lên môi mỏng của Cố mạc.
“Được rồi.” Cố Mạc cười vò tóc cô: “Đi ngủ sơm một chút.”
“Uhm.” Tiếu Nhiễm cười khoát tay với Cố Mạc.
Tiếu Nhiễm dò xét nhìn Cố Mạc vào phòng cách vách mới quay người đóng cửa lại.
Cô cười bổ nhào vào trong lòng Giia Tuệ: “Cách mạng thành công, hôm nay cậu ngủ tối với mình.”
“Cậu cũng không sợ buổi tối anh cả sẽ nhớ cậu.” Giai Tuệ cười trêu chọc Tiếu Nhiễm.
“Ngày nào cũng gặp, nghĩ nhớ cái gì chứ?” Tiếu Nhiễm đỏ mặt nói.
“Anh cả dạy cậu rồi hả?” Giai Tuệ nằm úp sấp trên giường, gác hai chân lên nhau, tò mò hỏi han.
Tiếu Nhiễm nằm úp sấp bên cạnh Giai Tuệ, bất mãn nói: “Uhm, Cố Mạc đúng là phúc hắc, mình thấy anh ấy xuất hiện ở mấy bậc thang trong phòng học liền hoảng sợ. Anh ấy đưa mình đến đại học Q, vậy mà cũng không nói cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2236945/chuong-1540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.