Người một nhà vây cùng một chỗ ăn bữa cơm đoàn viên.
Cố Hoài Lễ nhìn hai đôi tình nhân, cảm khái cười: “Rốt cuộc cũng viên mãn rồi.”
“Đều đã hạnh phúc, đây mới là quan trọng.” Chu Cầm nhợt nhạt cười.
“Tranh thủ sang năm có cháu cho bà ôm ấp.” Bà nội Cố nói.
“Bà nội!”
“Bà nội!”
Giai Tuệ và Tiếu Nhiễm cùng thẹn thùng kháng nghị.
“Không ép các cháu.” Cố bà nội quay đầu nhìn cháu trai: “Tiểu Mạc, cháu tính khi nào thì cho nha đầu Nhiễm một cái hôn lễ?”
“Mùa đông.” Cố Mạc cầm tay Tiếu Nhiễm, thâm tình nhìn cô nói: “Năm trước ngày này là ngày con và cô ấy lĩnh chứng. cho nên cháu nghĩ muốn bố trí hôn lễ vào ngày đó. Cháu muốn Tiếu Nhiễm hưởng trọn một năm hạnh phúc.”
Tiếu Nhiễm cảm động nhào vào trong lòng Cố Mạc: “Anh còn nhớ sao?”
“Đương nhiên.” Cố Mạc cười nắm chặt tay Tiếu Nhiễm: “Cùng với em, từng chút một anh đều nhớ trong lòng. Không dám quên.”
“Gioongs như em.” Tiếu Nhiễm hì hì cười một tiếng.
“Là sợ anh yêu em không đủ.” Cố Mạc đặt một tay lên tay cô, thâm tình thông báo.
Tiếu Nhiễm cảm động rơi lệ.
Sau khi cô hai bàn tay trắng, Cố Mạc lại tạo ra một tòa thành tên là tình yêu cho cô.
“Hôm nay cũng không được khóc.” Cố Hoài Lễ cười nói: “Đều phải vô cùng cao hứng.” Tiếu Nhiễm gật đầu.
“Cố Nhiên, hôm đó anh đã định xuống, có phải cháu cũng nên bày tỏ chân thành không?” Bà nội Cố ha ha cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2236935/chuong-1543.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.