Editor: Quỷ Quỷ
Từ sau khi ván cờ mà Ưng Mẫn bày ra bị vạch trần, Tiếu Nhiễm dường như trở thành tiểu công chúa của nhà họ Cố, được mọi người nâng niu trong lòng bàn tay.
Rốt cuộc cũng đến ngày phải trở về B thị, bà nội Cố ôm cô mãi nói:”Phải tự chăm sóc bản thân thật tốt.”
“Vâng.” Tiếu Nhiễm lưu luyến không rời gật đầu.
Cố Mạc mở cửa xe chờ Tiếu Nhiễm lên xe.
Chu Cầm cũng đi tới ôm Tiếu Nhiễm một chút:”Có khó khăn gì thì nói cho Tiếu Mạc. Tiểu Mạc không có ở đó thì còn có Viễn Chu.”
“Con biết.” Tiếu Nhiễm gật gật đầu.
Cố Mạc giang hai tay nói với Tiếu Nhiễm:”Chị dâu nhỏ, chị còn nợ em một cái ôm!”
Tiếu Nhiễm lập tức đẩy Giai Tuệ vào lồng ngực anh, nghịch ngợm cười nói:”Người anh muốn ôm không phải là em.”
Giai Tuệ đỏ bừng mặt.
Bà nội Cố nhìn Giai Tuệ, cười nói với cháu trai mình:”Cố Nhiên, Giai Tuệ là một cô gái tốt, cháu không được bắt nạt con bé.”
“Bà nội, cháu nào dám bắt nạt tiểu hạt tiêu? Chỉ có cô ấy bắt nạt cháu thôi!” Cố Nhiên lập tức tủi thân kháng nghị.
“Em bắt nạt anh lúc nào?” Vương Giai Tuệ đỏ mặt sẵng giọng.
“Không! Là anh nói linh tinh.” Cố Nhiên lập tức phủ nhận.
Vương Giai Tuệ xì ra một tiếng cười.
Tiếu Nhiễm đi đến bên cạnh Cố Mạc, ôm thắt lưng anh.
Cố Mạc dùng sức ho khan một tiếng, nói với Cố Nhiên:”Lão Nhị, chú không định đi tiễn sao?”
“Đi! Ai nói em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2236909/chuong-1558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.