Editor: Nhã Y Đình
Liêu Phàm tỉnh lại, đầu đau như muốn nứt ra, mơ màng mở trừng mắt.
Lúc cô nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của Trần Lương đã giật mình, ngồi thẳng dậy.
Vậy mà cô lại dựa vào người Trần Lương ngủ cả đêm.
Cô cúi đầu, nhìn thấy quần áo vẫn còn chỉnh tề, mới thở phào một hơi.
Trần Lương đúng là một người đàn ông đàng hoàng.
Rốt cuộc đêm qua bọn họ uống bao nhiêu chứ?
Trần Lương bị Liêu Phàm đánh thức, ngồi dậy, mơ mơ màng màng.
Nhìn thấy Liêu Phàm ở bên cạnh, anh cũng giật mình.
"Liêu... Liêu Phàm? Tôi... Tôi không... không có..." Trần Lương lắp bắp nói.
Liêu Phàm vội vàng lắc đầu: "Hôm qua tôi say!"
Trần Lương gãi tóc, xấu hổ nói: "Tôi cũng quá say!"
Thấy Trần Lương đang tự trách, Liêu Phàm vội vàng an ủi: "Chúng ta chỉ ngủ một đêm thôi!"
Nhưng mà nói xong những lời này, mặt cô lại hồng lên.
"Ngủ một đêm thôi!" – Bốn chữ này lại khiến người ta có suy nghĩ khác.
Cô vội vàng giải thích, "Chúng ta chỉ uống rượu, không làm gì cả!"
"Tôi biết!" Trần Lương khôi phục sự bình tĩnh, áy náy nhìn Liêu Phàm, "Tôi không nên uống rượu nhiều như vậy. Có lẽ là đồng bệnh tương liên..."
Mặt Liêu Phàm càng hồng hơn: "Tôi... Tôi về nhà."
"Tôi đưa cô về!" Trần Lương lập tức lấy chìa khóa xe, muốn đưa Liêu Phàm về nhà.
"Không... Không cần! Tôi bắt xe về là được rồi!" Liêu Phàm vội vàng rời khỏi nhà Trần Lương, không cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2236894/chuong-1565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.