Không lâu sau, mọi người hỏi thăm Lâm An thêm đôi câu rồi rời đi .
Người đứng dậy đầu tiên là Viên Lãng.
" vậy chị dâu nghỉ ngơi đi nhé . Em không làm phiền nữa "
Lâm An gật đầu xem như đáp lại .
Chu Hi Nhiên cũng đứng dậy, còn cầm theo đĩa táo vừa gọt đặt cạnh tủ đầu giường .
" An An, em làm chị lo chết mất . Nhớ ăn uống ngủ nghỉ đầy đủ để mau khỏi nhé . Vậy chị cũng không phiền em nghỉ ngơi nữa . Đi đây "
Lúc biết tin Lâm An bị thương nặng nhập viện cô lo sốt vó vội bay sang đây . Giờ nhìn Lâm An đã tỉnh lại, tươi cười thì cô cũng an tâm hơn rồi .
Sau đó Chu Hi Nhiên cùng Trần Tĩnh và Chu Hi Thành cũng rời đi . Cô đã phải đi giữa để ngăn hai người đàn ông đang không ngừng hăm he lấy mạng đối phương .
Trong phòng chỉ còn lại Lộ Nguyên .
Không khí bỗng im ắng đến lạ . Lộ Nguyên gác chéo chân nhìn chăm chú cốc nước trong tay . Phải đến khi Lâm An lên tiếng cậu mới thôi suy nghĩ .
Giận rồi à ?"
" không có, chị nghĩ nhiều rồi "
" Chị nghỉ ngơi đi, em đi trước đây "
Nói rồi cậu đứng dậy vắt áo vest lên tay xoay bước chuẩn bị rời đi .
Giọng điệu Lộ Nguyên khác hẳn bình thường . Lâm An có thể nghe ra sự buồn bã trong đấy . Thế mà bảo không giận .
Ngay khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-luoi-tinh-vo-yeu-khong-de-choc/3721253/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.