Hơn ba mươi phút, Lâm An đẩy cửa phòng tắm bước ra, nhưng không thấy anh đâu cả . Cô đưa khăn tăm lau lau tóc đi đến ghế liền thấy tờ giấy nhớ được dán trên bàn . Cô đưa tay dứt nó lên, bên trên là nét chữ của anh " anh có việc, em ăn đi nhé " . Lâm An cong môi, đặt lại tờ giấy xuống bàn rồi nhấc đũa ăn . Nhưng có lẽ không có khẩu vị nên cô ăn rất ít, gần nửa rồi thôi, riêng món kinilaw là cô không động đũa, bởi trong đó có tôm .
Lâm An buông đũa, dùng khăn giấy lau miệng rồi nhấn nút gọi phục vụ phòng . Rất nhanh một cô gái mặc đồng phục khách sạn đẩy cửa bước vào. Tác phong chuyên nghiệp, trên môi luôn giữ một nụ cười niềm nở nhưng ánh mắt lại không như thế .
Ngay khi cất gọn khay thức ăn lên xe đẩy, cô ta quay người rút một con dao từ trong tay áo rồi nhanh nhẹn lao đến giương mũi dao sắc nhọn về phía cô .
Lâm An sớm đã nhận ra điểm khác thường, cô nghiêng người tránh đi, đồng thời nắm lấy cổ tay cô ta vật ngược xuống đất .
Cô ả kia cũng không vừa, vừa bị vật xuống sàn liền bật dậy lùi lại kéo dài khoảng cách .
Lâm An vẻ mặt lạnh nhạt xoay xoay cổ tay, trên gương mặt xinh đẹp lạnh băng liếc nhìn cô ả đang đứng thế phòng thủ . Là Trương Mẫn Lan hay...Der..à Dermot ?
Chợt điện thoại trên đầu giường reo lên . Lâm An khẽ liếc mắt về phía đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-luoi-tinh-vo-yeu-khong-de-choc/3653460/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.