Lâm An dừng bước trước một căn phòng nhỏ . Ngay khi thấy cô đẩy cánh cửa vào, hai người Áo đen đang vắt chân hút thuốc liền đứng dậy cúi chào, đồng thời dụi điếu thuốc vào gạt tàn và mở quạt thông khí .
Thuộc hạ vòng sang bên kê một chiếc ghế giữa phòng rồi chắp tay đứng sau lưng cô .
Trong căn phòng nhỏ, một người đàn ông bị trói hai tay vòng ta đằng sau đang quỳ gối dưới đất . Mắt và miệng đều bịt vải đen . Đầu tóc rối bù, quần áo đắt tiền nhăn nhúm toàn bụi bẩn . Đây là thương nhân Andrew - Đường Đồng .
Sau khi ngụy tạo tai nạn, Đường Đổng bị thuộc hạ của Lâm An đưa đi và nhốt ở đây . Vợ và con trai bị giam lỏng ở nơi khác .
Lâm An ngồi đối diện Đường Đổng, cô phất tay ra hiệu, thuộc hạ phía sau tiến đến tháo khăn bịt mắt và mồm ông ta ra .
Đôi mắt bị che khuất lâu ngày mới thấy ánh sáng khiến ông ta nheo mắt hơi
cúi xuống . Mãi sau mới dần quen . Đường Đổng ngẩng đầu nhìn người phụ nữ đang vắt chân trước mặt,cất giọng ồm ồm hỏi :
" Cô là ai ?
Ông ta không nhận ra Lâm An là ai . Cũng phải đã mười ba năm rồi, sao cô có thể giữ mãi đáng vẻ là tiểu thư 12 tuổi được yêu chiều .
Lâm An lạnh giọng vào thẳng vấn đề
" Mười ba năm trước ....
Cô chỉ mới nói tới " mười ba năm " Đường Đổng đã hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-luoi-tinh-vo-yeu-khong-de-choc/3647443/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.