Báo đen đang chờ thời cơ để tấn công con mồi trước mắt . Đôi mắt vàng phát sáng như vì sao trong đêm tối loé lên, nó không đi vòng quanh Lâm An nữa mà dừng lại chuẩn bị nhảy bổ đến cô .
Lâm An nhận được sự thay đổi trong ánh mắt của con báo, cô khẽ lùi bước ra sau . Báo đen nhe cặp nanh sắc nhọn gầm lên một tiếng oai phong, nó chậm rãi tiến bước về phía cô . Ngay khoảnh khắc một bước nhảy, Lâm An bước lùi va vào khuôn ngực rắn chắc, một bàn tay lớn từ phía sau ôm trọn eo nhỏ của cô . Lâm An ngẩng đầu liền nhìn thấy xương cằm góc cạnh cùng yết hầu gợi cảm, trong đầu không ngừng hiện lên những suy nghĩ không đứng đắn .
Bạc Tử Sâm đứng trên cửa sổ trong thư phòng thì nhìn thấy cô đang dừng chân tại vườn hoa, phía trước là con báo lớn đang nhe nanh giương vuốt áp sát cô gái nhỏ của anh . Bạc Tử Sâm vội lao ra khỏi phòng, anh sải những bước lớn băng đến vườn hoa vừa hay Lâm An đang lùi lại liền lọt trọn vào vòng tay anh .
Cánh tay rắn chắc, đường gân mạnh mẽ khiến tay áo sơ mi được xắn gọn cộm lên cùng khí lạnh bức người như một tấm khiên vững chãi bảo vệ cô một cách bá đạo .
Báo đen thấy chủ nhân thì thu lại móng vuốt cùng vẻ hoang dã, nó nằm xuống lăn lộn trên đất hệt như một bé mèo đang đợi được chủ nhân cưng nựng .
Lâm An thu lại đống suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-luoi-tinh-vo-yeu-khong-de-choc/3643552/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.