Đúng như Lâm An nghĩ, quả bom ở khách sạn Mẫn Hằng là tác phẩm của Trương Mẫn Lan . Bà ta vốn muốn cho nổ ch*t cô nhưng giữa chừng lại có kẻ xen ngang kế hoạch nên Lâm An mới toàn mạng đến giờ .
cậu làm thế là có ý gì ?"
Trương Mẫn Lan cất giọng cáu gắt truy hỏi đối phương nhưng đáp lại bà ta là giọng điệu bình thản có phần cợt nhả nhưng ẩn sâu là lời cảnh cáo chân thành gửi đến bà ta :
" Lâm phu nhân hay quên thật . Bà quên điều kiện giao dịch là Lâm An phải còn sống sao ? Tôi còn chưa nói đến việc bà tự ý hành động mà giờ bà còn đổ lỗi cho tôi ? Bà nên nhớ giao dịch này vốn bà cần tôi chứ không phải tôi cần bà . Đừng có tự kiêu "
'cậu tưởng mình tôi được lợi à ? Cậu cũng muốn diệt trừ Lâm An nên mới có giao dịch này còn gì, đừng nói như kiểu mình tôi được lợi "
" Nếu muốn được lợi thì cứ ở im đấy . Bà mà còn táy máy vào đồ của tôi thì giao dịch này xem như chưa từng có "
Đối phương để lại một câu cảnh cáo rồi cúp máy .
Trương Mẫn Lan siết chặt điện thoại trong tay với vẻ mặt tức tối . Một thắng nhóc ranh mà dám lên mặt cảnh cáo bà ta ? Cơn tức này sao bà ta nuốt trôi được . Nếu không phải cùng chung mục tiêu thì bà ta cũng chẳng muốn dính dáng đến tên bệnh hoạn biến thái như hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-luoi-tinh-vo-yeu-khong-de-choc/3629286/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.