***
Chương 79: Cắn đau...
Lần trước sau khi Nguyên Anh gặp Thương Vân Tú thì không đến nữa. Càng bình lặng khiến y càng thêm bất an, nhưng cũng không thể để mãi chuyện này không đối mặt được.
Sáng sớm Phó Vinh Khanh có việc, hôn người đến tỉnh xong mới đi.
Thương Vân Tú ngủ mơ màng thêm một chút, dậy trễ hơn hắn, y sửa soạn một hồi rồi quyết định đi đến Đại học Bình Dương.
Giờ này ngài Liên đang giảng bài.
Nguyên Anh vui vẻ nghỉ nửa buổi học, chạy chậm ra cổng trường đón anh trai của mình vào. Lần trước gặp lại cậu khóc nấc lên, lần này đã bình tĩnh hơn một chút nhưng vẫn nói rất nhiều. Nguyên Anh vẫn nói không dứt miệng khi đi qua con đường rợp bóng cây này.
"Anh ơi, qua một thời gian nữa hoa anh đào trong trường của bọn em sẽ nở rộ, hoành tráng lắm!" Nói đến hoa anh đào, Nguyên Anh lại nhớ tới đàn cá chép bị bao phủ trong cây lê ở phía Đông: "Lúc hoa lê rụng, từng cánh hoa trắng muốt sẽ trải đầy trên mặt nước, cá chép sẽ nhảy lên mặt nước để thở. Sinh viên sắp đi thi đều vây quanh nó, ai nấy đều thành tâm quỳ lạy."
"Lạy cá chép?"
"Vâng, lạy xong sẽ vượt qua kỳ thi."
"Bình thường không học hành cho đàng hoàng, nước tới chân lại dồn hết hy vọng vào cá chép." Thương Vân Tú nghiêng đầu liếc nhìn một cái, nước trong hồ rất trong, hoa lê vẫn còn đang trong nụ chưa nở, còn lâu mới rụng.
Y cảm thán nói: "Mấy đứa nhóc các cậu, quả nhiên là trẻ con..."
Lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-dung-mao-nguoi/5045668/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.