***
Chương 62: Tôi và anh ta... Không có gì khác nhau? Suốt dọc đường Đường Dật đều băn khoăn về một điều, rõ ràng anh ta đã đặc biệt cẩn thận sắp xếp địa điểm và thời gian gặp mặt, sao hắn chưa nói được mấy câu nghiêm túc mà đã đi mất rồi?
"Gia, tôi thật sự không hiểu nổi."
"Đây có gì mà không hiểu, Triệu Nguyên Tự trở về nước, còn ở ngay trong sương phòng."
"Hả?" Đường Dật càng hoang mang, anh ta ở ngay tại hiện trường, đồng thời nghe hết cuộc đối thoại không sót một chữ nào, thế mà lại không nghe thấy tin tức quan trọng như vậy...
"Tôi và Tống Linh Duật đã giao hẹn trước, nếu có điều bất thường sẽ nhắc đến chuyện tình cảm, nhìn dáng vẻ kia của Tống Linh Duật là đoán ra ngay người đang ở trong phòng. Con người ấy mà, luôn có thời điểm thân bất do kỷ phải dùng tới ám hiệu, trong tình huống nào phải nói cái gì." Phó Vinh Khanh nhìn đồng hồ, thấy còn sớm bèn đi thăm người đã hai ngày không có tin tức gì.
Bên này, Thương Vân Tú thấy khó chịu vì bị gió lạnh thôi, y ở yên trong phòng, nằm hết nửa ngày mà đầu óc tỉnh táo không ngủ được. Y đành dứt khoát lôi chồng báo từ trong góc lên bàn.
Ngày trên báo đều giống nhau, là số báo hôm cậu Phó tỏ tình với Thương Vân Tú. Y tìm rất lâu mới thấy một cây kéo, phần rìa hơi rỉ sét, y cố ý mài nó vào dưới đáy bình sứ, tiếp đó cắt hết tin tức về hai người rồi kẹp gọn vào trong sách. Mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-dung-mao-nguoi/5045651/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.