***
Chương 61: Y lại làm gì nữa? Sáng sớm khi thức dậy mặt đất đã phủ một lớp tuyết mỏng, óng ánh và sáng bóng. Khi phủi lớp trên cùng đi, bên dưới là một tầng băng thật dày, vừa cứng vừa trơn trượt.
Trời còn chưa sáng người hầu đã bận rộn ở đây, quét từng chút tuyết bám trên hoa và lá. Bạch Tri Thu đứng từ ban công lầu ba nhìn xuống, bà hít một hơi khí lạnh, quấn kín mình trong chiếc khăn choàng và nhìn xuống: "Linh Tương, tối qua cậu hai có về không?"
"Thưa phu nhân, Nhị gia có về ạ nhưng đến hừng đông mới ngủ." Người hầu thả dụng cụ trên tay xuống, nhấc chiếc tạp dề mặc trước người lên và lau sạch sẽ nước trên tay: "Phu nhân, ngài muốn gọi cậu hai ạ?"
"Hừng đông mới ngủ..." Lòng Bạch Tri Thu lại giật thót. Bà đưa tay trái đè mí mắt đang giật giật không ngừng của mình: "Đừng gọi, còn sớm, để nó ngủ thêm lát nữa."
Bà lui về, chưa tới mấy phút đã đi ra: "Vinh Thành đâu, nó lại ra ngoài rồi à?"
Đứa con cả này của bà ngủ sớm dậy sớm, cả ngày không biết bận rộn cái gì. Nghe nói gần đây anh ta say mê viết thư, thái độ nghiêm túc, sáng sớm đã tự đến bưu điện.
"Tôi vẫn chưa thấy cậu cả, chắc là đang ngủ."
Bạch Tri Thu đã rõ, bà trở về phòng thay một bộ quần áo dày mộc mạc đơn giản, gỡ từng món đồ trang sức trên người xuống, cô hầu trong phòng buộc tóc của bà lên, muốn cài một cây kim băng trang trí cũng bị bà từ chối.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-dung-mao-nguoi/5045650/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.