***
Chương 48: Một nỗi chua xót xộc lên não
Đầu óc Tống Linh Duật choáng váng nhưng nét mặt không có gì khác thường, anh ta vẫn lịch sự trò chuyện với ông cụ Tiền. Nước đọng trên mặt đất không biết sâu cạn, mỗi bước đi của anh ta đều nhẹ nhàng như giẫm trên bông.
"Để hôm khác tôi sẽ tự đến xin lỗi ngài và cô Tiền, tiệc sinh nhật đang êm đẹp lại ầm ĩ thành thế này." Tống Linh Duật cảm thấy đồ đội trên đầu quá nặng, vừa đi vừa tháo bớt một chút.
"Ngài Tống nói gì vậy, chỉ cần cậu không sao thì là may mắn trong may mắn rồi." Thấy anh ta đi đứng vững vàng, ông cụ Tiền thu tay lại, lấy khăn tay đưa cho anh ta lau máu.
Tống Linh Duật cầm lấy áp lên trán, nói: "Cũng may là có người thay thế, không gây ra chuyện sai lầm gì."
Đang nói chuyện, Tống Linh Duật đột nhiên lảo đảo, đầu óc choáng váng, vài chiếc kẹp tóc đang nắm trên tay rơi xuống, cả người cũng mềm nhũn ra.
Nhóm của Phó Vinh Khanh đuổi theo, hành động nhanh chóng, ai ngờ hai tay vồ vào khoảng không, Triệu Nguyên Tự đã lao ra trước hắn.
Hắn ta một tay đỡ cánh tay, một tay ôm eo đỡ người đứng vững, sốt ruột quát: "Tống Linh Duật, anh làm sao đấy!"
Ai cũng biết Triệu Nguyên Tự là học trò của Tống Linh Duật nhưng có học trò nào lại nói với thầy của mình như thế. Thương Vân Tú cũng thấy kỳ lạ, vô thức nhìn xem ngài Tống có phản ứng gì.
Tống Linh Duật như không nghe thấy, thậm chí không hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-dung-mao-nguoi/5045637/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.