***
Chương 46: Vợ ngốc
“Tôi không đi.” Phó Vinh Khanh không có ý định để Thương Vân Tú ở lại một mình, càng không dẫn y theo cùng vào lúc này. Cha hắn tính toán cái gì không cần nghĩ cũng biết, hắn không muốn để Tú Tú vô duyên vô cớ phải chịu ấm ức.
Vốn đi vào Tứ Lâm Công quán là ý định nhất thời, nói một cách khác, nếu muốn tìm thằng nhóc Triệu Nguyên Tự thì cũng không nhất thiết phải ở đây. Nhị gia bực bội nói: "Đi thôi, tiệc sinh nhật quái gì, không tham gia nữa.”
Thương Vân Tú bị hắn kéo đi mấy bước, y dừng lại, lo lắng vỗ bàn tay trên eo mình: "Sao Nhị gia giống như con nít thế.”
Y đưa tay vuốt phẳng nếp nhăn trên cổ áo của Phó Vinh Khanh, nơi này có nhiều người lui tới nhưng Tú Tú vẫn cẩn thận tỉ mỉ như cũ, còn ngẩng đầu hôn lên má hắn: “Cha mẹ anh biết anh đã đến, anh không qua đó họ sẽ mất mặt lắm. Em biết anh lo lắng cho em, tấm lòng này em nhận, nhưng đi thì vẫn phải đi.”
"Em dỗ dành như thế, tôi biết làm sao bây giờ?” Phó Vinh Khanh thành thật nói: "Cha tôi dẫn Lâm Uyển Quân đến sợ là muốn giới thiệu người con dâu này với bên ngoài. Tôi đến đó không phải là như ý của ông ấy sao?” Hắn tiến không được mà lùi chẳng xong, dứt khoát ôm Tú Tú đến nơi ít người hôn hôn một phen. Hai tay hắn ôm lấy người kéo vào lòng mình, cơ thể của y lạnh, ôm vào không thấy chút thịt nào, sao có thể để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-dung-mao-nguoi/5045635/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.