Y nhanh chóng nhảy khỏi giường, hướng ra bên ngoài kêu lớn: “Người đâu!! Truyền quân y!! Nhanh lên!!”
Binh sĩ bên ngoài kinh hoảng đáp lại, chạy nhanh ra ngoài, xem ra cũng bị thanh âm kinh hoảng của y dọa cho khiếp sợ. Dịch Trấn Phong trần trụi đứng trước cửa doanh trướng, nhìn thân hình người nọ trên giường mà sợ run, thân thể tái nhợt như vậy, lạnh băng như vậy mà vẫn cứng cỏi quật cường đến nhường ấy, y muốn có được hắn, vốn tưởng rằng đêm nay y sẽ không buông hắn ra nhưng không tưởng tượng được mọi chuyện lại ra nông nỗi như thế này.
Y đột nhiên ý thức được rằng, y không có khả năng có được người này. Cho dù là không có Sách Lôi, Nhị ca vô cùng quật cường của y cũng vĩnh viễn không thuộc về y.
Trong nháy mắt, y hận, hận đến nỗi không thể chết đi được.
Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân dồn dập, Dịch Trấn Phong cầm lấy quần áo mặc lên người, đem chăn đắp lên cho Dịch Viễn Lưu.
Khi quân y đi vào, nhìn thấy tình hình hiện tại, nhanh chóng đi đến bên giường, đưa tay bắt mạch cho Dịch Viễn Lưu, biểu tình ngưng trọng.
“Xin hãy chữa khỏi cho hoàng huynh.” Dịch Trấn Phong nhẹ giọng nói, thanh âm trầm thấp mà u buồn, “Bởi vì hắn là Dịch Viễn Lưu, là Dịch quốc chiến thần, là kẻ nắm trong tay hàng trăm nghìn sinh mạng của bách tính Dịch quốc.”
Y xoay người bước ra ngoài trướng, hít thật sâu một luồng không khí lạnh như băng, cái mũi của y có chút cay cay.
Vương vị vẫn phải tranh giành, chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-truong-lo-ai/764373/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.