*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sứ thần Canaan lấy từ mâm cống phẩm đồ trang sức bảo thạch tuyệt đẹp và cực kỳ quý hiếm đem hiến cho quân vương.
Ashurnasirpal cười tiếp nhận, hai tay đầy châu báu quay đầu nhìn Kiều Tang, “Đừng có nhìn tới ngu ngốc như vậy” bộ dáng Kiều Tang khiến hắn không thể không nói. ”Chỉ là chút lễ vật tiến cống chẳng đáng là bao. Tới Đại lễ của Assyria, cống phẩm từ sứ thần các quốc gia đảm bảo sẽ làm cậu ngất xỉu!”
Ashurnasirpal làm sao biết được thực ra Kiều Tang đang bị lịch sử mê hoặc!
“Tang, những thứ này cậu có thích không? Tất cả đều là của cậu.”
Người thanh niên đem đống châu báu trang sức nhét vào tay Kiều Tang, “Tôi không muốn!” Rồi cậu thả chúng lại khay. ”Vô duyên vô cớ đưa tôi mấy thứ này làm gì? Tôi không phải phụ nữ nhé!”
Lời vừa nói ra, Ashurnasirpal liền sai người đem châu báu đặt một bên.
Vương mất hứng? Đám người Canaan vội vàng đem cực phẩm khiến họ kiêu ngạo trình lên “Oa!” Màu tím tinh tế tỉ mỉ, mềm mại mà bóng loáng, nhất thời khiến cho mọi người tán thưởng.
”Nó có tên là Tím Vương Giả, loại hàng dệt tơ vô cùng đắt đỏ này rất phù hợp để dâng lên bệ hạ tôn quý sử dụng.”
Kiều Tang trông thấy hàng mỹ nghệ tinh xảo, không nhịn được mà rời ghế, hào hứng hỏi thăm, ”Là thủy tinh (1)? Từ thạch anh chế thành có phải không?” Cậu tự tay chạm vào.
“Đúng vậy.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-mac-phong-bao/178647/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.