Lạc Tuyết kiếm pháp của Nam Cung thế gia trong chốn võ lâm đại danh đỉnh đỉnh, đáng tiếc chính là nội lực của Nam Cung Tinh chưa đủ, mặc dù kiếm pháp tinh diệu, nhưng dưới tình huống bị một đám đại hán vây công thì chưa được chốc lát đã đỡ trái hở phải, mồ hôi nhễ nhại. Nhóm Dung Phi Văn tới đúng lúc, thuyền còn chưa cập bờ, Dung tiểu thư đã phi thân nhảy lên, vọt tới đầu tiên. Đám đại hán nằm mơ cũng không ngờ vào giờ khắc này lại có một đám võ lâm cao thủ xuất hiện, hồng y đại hán dẫn đầu thấy tình thế không ổn, ra lệnh một tiếng, mọi người đồng thời rút lui, lúc rút tuy rằng chật vật nhưng cũng không quá rối loạn, dù bại không loạn, xem ra được huấn luyện bài bản.
“Quả nhiên là người của Vô Song môn.” Vân Ngự Thủy cũng không tiến lên truy kích, chỉ nhìn theo thân ảnh đám hồng y đại hán rời đi thì thào tự nói.
“Nam Cung muội tử,” Dung Phi Văn thân thiết nhìn Nam Cung Tinh đang nửa kinh sợ nửa đờ ra “Muội không bị thương chứ?”
“Ách…a…” Nam Cung Tinh lúc này mới phục hồi tinh thần “Muội… muội không sao…” Nàng dùng khóe mắt lén liếc Dung Phi Dương, cúi đầu nói nhỏ “Đa tạ Dung tỷ.”
“Ơ…” Phút chốc trong lòng Dung Phi Văn hiện lên một tia cảm giác quái dị, sau khi ngẩn ra vội hỏi “Không có việc gì là tốt rồi, mới vừa rồi là người của Vô Song môn à? Sao bọn họ lại…”
“Dung tỷ,” Nam Cung Tinh yếu ớt thở dài “Từ lần trước…” Nói đến đây, nàng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-lau/44465/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.