“Ngươi… ngươi muốn làm… làm gì?”
“Làm gì?” Tư Đồ Bất Nhị dù bận vẫn ung dung nói “Muội đã đặc biệt tới để thăm ta, ta đương nhiên cũng không thể khiến muội quá mức thất vọng —— Phi Văn, muội nói có đúng không?”
“Không cho phép ngươi gọi ta là Phi Văn!” Dung Phi Văn cố lấy dũng khí trợn mắt nhìn “Sau này ta không bao giờ muốn gặp ngươi nữa!!!”
“Chậc chậc,” Tư Đồ bất Nhị giả vờ giả vịt lắc đầu “Cơn tức thật đúng là lớn. Không bao giờ muốn gặp ta nữa? Chuyện đó không phải do muội.” Hắn cười nhăn nhở từng bước một tiến sát tới.
“Ngươi, ngươi ngươi ngươi… không được tới đây!” Dung Phi Văn sợ đến mức hoa dung thất sắc, lảo đảo về phía sau.
“Như vậy sao được?” Tư Đồ Bất Nhị nói dịu dàng “Ta không qua đó, chúng ta làm sao động phòng nhỉ?”
“Ngươi ngươi ngươi… nói, nói cái gì?!” Dung Phi Văn kinh hãi.
“Một màn vừa nãy muội cũng đã thấy rồi,” Tư Đồ Bất Nhị ‘tốt bụng’ phân tích cho nàng nghe “Hiện tại bảo muội làm tân nương của ta nhất định muội sẽ không chịu, thế nhưng ta thực sự rất thích muội,” hắn nhìn chằm chằm Dung Phi Văn vẻ thâm tình chân thành “Vậy nên ta quyết định…”
“Quyết… quyết định… cái gì?” Dung Phi Văn nơm nớp lo sợ hỏi.
“Đương nhiên là —— gạo nấu thành cơm,” Tư Đồ Bất Nhị cười xảo quyệt “Như vậy muội sẽ không thể đổi ý nữa, phụ mẫu của muội cũng không có lý do phản đối, đến lúc đó chúng ta có thể vĩnh viễn hạnh phúc vui sướng sống bên nhau, muội nói chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-lau/44464/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.