Thích Thiếu Thương quay đầu nhìn y, ánh mắt vừa như lạnh lẽo, lại như ấm áp, “Ta đương nhiên có nghi ngờ ngươi, nhưng mà ta lại tin tưởng ngươi hơn. Ta tin vào câu nói đó của ngươi, ai cản đường ngươi, ngươi nhất định sẽ giết không tha! Nếu ngươi quả thật là thông Liêu, thì ta sớm đã chết rồi. Ta vẫn còn sống, tức kẻ thông Liêu đó chắc chắn không phải ngươi.”
Cố Tích Triều cười đáp lại, “Quả nhiên trên đời này người hiểu ta, chỉ có mình ngươi.”
Thích Thiếu Thương cũng cười lên, “Ta biết.”
Cố Tích Triều lại thở dài, “Ngươi hình như biết tất cả mọi chuyện về ta.”
Thích Thiếu Thương nói: “Sao hả? Ngươi mong ta cái gì cũng không biết?”
Cố Tích Triều không nói tiếp, Thích Thiếu Thương cũng không lên tiếng.
Ánh lửa hắt lên mặt hai người, ngọn lửa nhảy múa trong mắt họ, êm dịu mà rực sáng.
Yên lặng hồi lâu, Cố Tích Triều lên tiếng: “Nếu Nam Phụng Đồng quả thật là gian tế của người Liêu thì trước khi người của Hách Liên Xuân Thủy tới, người Liêu nhất định sẽ tấn công Liên Vân Trại thêm một lần nữa.”
Thích Thiếu Thương đáp: “Không sai, cưỡi ngựa nhanh từ Nhạn Môn Quan đến đây chỉ mất nửa ngày. Nếu quân Liêu muốn tập kích Liên Vân Trại, chắc sẽ chọn trong khoảng thời gian từ tối nay tới sáng ngày mai.”
Cố Tích Triều đáp: “Tiếc là mọi thứ đều chỉ là phán đoán, chúng ta không hề có chứng cứ xác thực Nam Phụng Đồng cấu kết với người Liêu, chỉ có thể ngầm lệnh cho trại binh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-chi-hoa/2368243/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.